最[zuì] 高[gāo] 楼[lóu]
朝代:宋
[sòng]
作者: 刘克庄 [liúkèzhuāng]
金[jīn] 闺[guī] 彦[yàn] ,
荷[hé] 蒉[kuì] 过[guò] 山[shān] 前[qián] 。
把[bǎ] 钓[diào] 坐[zuò] 溪[xī] 边[biān] 。
呼[hū] 来[lái] 每[měi] 得[dé] 天[tiān] 颜[yán] 笑[xiào] ,
放[fàng] 归[guī] 犹[yóu] 作[zuò] 地[dì] 行[xíng] 仙[xiān] 。
尽[jìn] 教[jiào] 人[rén] ,
避[bì] 俗[sú] ,
谤[bàng] 逃[táo] 禅[chán] 。
且[qiě] 缄[jiān] 了[le] 、淳[chún] 夫[fū] 三[sān] 味[wèi] 口[kǒu] 。
更[gèng] 袖[xiù] 了[le] 、坡[pō] 公[gōng] 三[sān] 制[zhì] 手[shǒu] 。
宁[níng] 殿[diàn] 後[hòu] ,
不[bù] 争[zhēng] 先[xiān] 。