最[zuì] 高[gāo] 楼[lóu]
朝代:宋
[sòng]
作者: 刘克庄 [liúkèzhuāng]
周[zhōu] 郎[láng] 後[hòu] ,
直[zhí] 数[shù] 到[dào] 清[qīng] 真[zhēn] 。
君[jūn] 莫[mò] 是[shì] 前[qián] 身[shēn] 。
八[bā] 音[yīn] 相[xiāng] 应[yìng] 谐[xié] 韶[sháo] 乐[lè] ,
一[yī] 声[shēng] 未[wèi] 了[liǎo] 落[luò] 梁[liáng] 尘[chén] 。
笑[xiào] 而[ér] 今[jīn] ,
轻[qīng] 郢[yǐng] 客[kè] ,
重[zhòng] 巴[bā] 人[rén] 。
只[zhī] 少[shǎo] 个[gè] 、绿[lǜ] 珠[zhū] 横[héng] 玉[yù] 笛[dí] 。
更[gèng] 少[shǎo] 个[gè] 、雪[xuě] 儿[ér] 弹[tán] 锦[jǐn] 瑟[sè] 。
欺[qī] 贺[hè] 晏[yàn] ,
压[yā] 黄[huáng] 秦[qín] 。