自[zì] 赞[zàn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释法薰 [shì fǎ xūn]
处[chǔ] 世[shì] 昏[hūn] 昏[hūn] ,
临[lín] 事[shì] 草[cǎo] 草[cǎo] 。
太[tài] 近[jìn] 实[shí] 头[tóu] ,
人[rén] 谓[wèi] 古[gǔ] 老[lǎo] 。
是[shì] 非[fēi] 到[dào] 耳[ěr] ,
风[fēng] 吹[chuī] 石[shí] 臼[jiù] 。
只[zhǐ] 有[yǒu] 一[yī] 般[bān] ,
最[zuì] 不[bù] 恰[qià] 好[hǎo] 。
解[jiě] 骑[qí] 三[sān] 脚[jiǎo] 馿[lú] ,
来[lái] 往[wǎng] 长[cháng] 安[ān] 道[dào] 。