自[zì] 警[jǐng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 孔平仲 [kǒng píng zhòng]
大[dà] 材[cái] 耻[chǐ] 衒[xuàn] 耀[yào] ,
深[shēn] 智[zhì] 甘[gān] 蒙[méng] 晦[huì] 。
所[suǒ] 以[yǐ] 德[dé] 业[yè] 新[xīn] ,
闇[àn] 然[rán] 日[rì] 光[guāng] 大[dà] 。
一[yī] 时[shí] 师[shī] 教[jiào] 谊[yì] ,
百[bǎi] 世[shì] 仰[yǎng] 风[fēng] 裁[cái] 。
岂[qǐ] 比[bǐ] 迷[mí] 识[shí] 人[rén] ,
恃[shì] 能[néng] 多[duō] 自[zì] 怀[huái] 。