缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 一[yī] 四[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
酒[jiǔ] 一[yī] 杯[bēi] ,
深[shēn] 深[shēn] 情[qíng] 不[bù] 足[zú] ,
倚[yǐ] 槛[kǎn] 迢[tiáo] 迢[tiáo] 青[qīng] 草[cǎo] 绿[lǜ] 。
举[jǔ] 目[mù] 烟[yān] 飞[fēi] 匀[yún] 灼[zhuó] 灼[zhuó] ,
柳[liǔ] 摇[yáo] 似[sì] 舞[wǔ] 春[chūn] 风[fēng] 曲[qū] 。
叶[yè] 嫩[nèn] 舒[shū] 张[zhāng] 芽[yá] 徧[biàn] 拆[chāi] ,
触[chù] 处[chù] 芳[fāng] 菲[fēi] 寻[xún] 未[wèi] 得[dé] 。
妖[yāo] 妍[yán] 艳[yàn] 艳[yàn] 为[wèi] 谁[shuí] 流[liú] ,
鶑[yīng] 衔[xián] 花[huā] 坠[zhuì] 落[luò] 人[rén] 头[tóu] 。
世[shì] 间[jiān] 万[wàn] 事[shì] 难[nán] 裁[cái] 剪[jiǎn] ,
乐[lè] 送[sòng] 楼[lóu] 台[tái] 声[shēng] 远[yuǎn] 远[yuǎn] 。
断[duàn] 续[xù] 高[gāo] 低[dī] 去[qù] 复[fù] 来[lái] ,
稀[xī] 疏[shū] 雾[wù] 郁[yù] 松[sōng] 枝[zhī] 偃[yǎn] 。
暄[xuān] 和[hé] 思[sī] 满[mǎn] 郊[jiāo] ,
燕[yàn] 拂[fú] 绿[lǜ] 杨[yáng] 梢[shāo] 。
暖[nuǎn] 日[rì] 倍[bèi] 添[tiān] 红[hóng] 杏[xìng] 密[mì] ,
从[cóng] 容[róng] 闲[xián] 被[bèi] 野[yě] 禽[qín] 嘲[cháo] 。