缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 一[yī] 七[qī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
知[zhī] 之[zhī] 修[xiū] 链[liàn] 法[fǎ] ,
便[biàn] 是[shì] 圣[shèng] 中[zhōng] 人[rén] 。
有[yǒu] 象[xiàng] 虚[xū] 无[wú] 境[jìng] ,
邪[xié] 缘[yuán] 不[bù] 见[jiàn] 真[zhēn] 。
恒[héng] 持[chí] 功[gōng] 行[xíng] 益[yì] ,
响[xiǎng] 应[yìng] 甚[shèn] 平[píng] 均[jūn] 。
浑[hún] 然[rán] 天[tiān] 地[dì] 理[lǐ] ,
大[dà] 道[dào] 遍[biàn] 乾[qián] 坤[kūn] 。