缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 四[sì] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
何[hé] 为[wèi] 禅[chán] 定[dìng] 性[xìng] 心[xīn] 同[tóng] ,
解[jiě] 说[shuō] 真[zhēn] 如[rú] 物[wù] 外[wài] 空[kōng] 。
几[jǐ] 许[xǔ] 修[xiū] 行[xíng] 缘[yuán] 上[shàng] 得[dé] ,
惑[huò] 多[duō] 妄[wàng] 想[xiǎng] 障[zhàng] 於[wū] 聪[cōng] 。
名[míng] 彰[zhāng] 道[dào] 理[lǐ] 千[qiān] 世[shì] 永[yǒng] ,
善[shàn] 恶[è] 都[dōu] 归[guī] 万[wàn] 法[fǎ] 中[zhōng] 。
应[yìng] 现[xiàn] 机[jī] 关[guān] 俱[jù] 寂[jì] 默[mò] ,
始[shǐ] 知[zhī] 明[míng] 鉴[jiàn] 照[zhào] 昏[hūn] 蒙[méng] 。