缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 三[sān] 七[qī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
还[huán] 知[zhī] 受[shòu] 气[qì] 禀[bǐng] 天[tiān] 然[rán] ,
百[bǎi] 法[fǎ] 方[fāng] 为[wèi] 事[shì] 理[lǐ] 全[quán] 。
假[jiǎ] 合[hé] 都[dōu] 来[lái] 归[guī] 至[zhì] 道[dào] ,
修[xiū] 持[chí] 远[yuǎn] 大[dà] 更[gèng] 通[tōng] 玄[xuán] 。
二[èr] 仪[yí] 交[jiāo] 感[gǎn] 成[chéng] 祥[xiáng] 瑞[ruì] ,
八[bā] 卦[guà] 刚[gāng] 柔[róu] 被[bèi] 俗[sú] 牵[qiān] 。
何[hé] 谓[wèi] 此[cǐ] 中[zhōng] 生[shēng] 恍[huǎng] 惚[hū] ,
直[zhí] 须[xū] 款[kuǎn] 曲[qū] 细[xì] 精[jīng] 研[yán] 。