缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 九[jiǔ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
茅[máo] 庵[ān] 养[yǎng] 道[dào] 静[jìng] 深[shēn] 山[shān] ,
解[jiě] 笑[xiào] 光[guāng] 阴[yīn] 解[jiě] 驻[zhù] 顔[yán] 。
谁[shuí] 能[néng] 苦[kǔ] 志[zhì] 离[lí] 人[rén] 间[jiān] ,
孤[gū] 云[yún] 情[qíng] 僻[pì] 岂[qǐ] 容[róng] 攀[pān] 。
日[rì] 餐[cān] 松[sōng] 柏[bǎi] 知[zhī] 其[qí] 味[wèi] ,
不[bù] 问[wèn] 王[wáng] 侯[hóu] 朱[zhū] 紫[zǐ] 贵[guì] 。
修[xiū] 行[xíng] 但[dàn] 好[hǎo] 倍[bèi] 精[jīng] 专[zhuān] ,
十[shí] 洲[zhōu] 洞[dòng] 府[fǔ] 有[yǒu] 神[shén] 仙[xiān] 。