缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
归[guī] 依[yī] 妙[miào] 法[fǎ] 要[yào] 精[jīng] 专[zhuān] ,
极[jí] 目[mù] 烟[yān] 霄[xiāo] 路[lù] 不[bù] 偏[piān] 。
日[rì] 月[yuè] 明[míng] 通[tōng] 三[sān] 界[jiè] 眼[yǎn] ,
云[yún] 梯[tī] 上[shàng] 有[yǒu] 十[shí] 洲[zhōu] 仙[xiān] 。
慈[cí] 悲[bēi] 愿[yuàn] 力[lì] 弥[mí] 何[hé] 远[yuǎn] ,
烦[fán] 恼[nǎo] 能[néng] 除[chú] 道[dào] 最[zuì] 坚[jiān] 。
救[jiù] 苦[kǔ] 观[guān] 音[yīn] 名[míng] 利[lì] 益[yì] ,
经[jīng] 文[wén] 曾[céng] 与[yǔ] 世[shì] 间[jiān] 传[chuán] 。