缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 二[èr] 八[bā]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
栖[qī] 心[xīn] 隠[yǐn] 逸[yì] 故[gù] 非[fēi] 常[cháng] ,
大[dà] 约[yuē] 恒[héng] 持[chí] 要[yào] 久[jiǔ] 长[cháng] 。
清[qīng] 浄[jìng] 好[hǎo] 为[wèi] 皆[jiē] 是[shì] 益[yì] ,
周[zhōu] 旋[xuán] 理[lǐ] 度[dù] 审[shěn] 安[ān] 详[xiáng] 。
法[fǎ] 乾[qián] 驭[yù] 物[wù] 须[xū] 平[píng] 稳[wěn] ,
顺[shùn] 日[rì] 成[chéng] 功[gōng] 自[zì] 酌[zhuó] 量[liàng] 。
倏[shū] 忽[hū] 之[zhī] 间[jiān] 堪[kān] 匹[pǐ] 配[pèi] ,
临[lín] 时[shí] 巧[qiǎo] 拙[zhuō] 见[jiàn] 圆[yuán] 方[fāng] 。