缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 八[bā]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
孤[gū] 云[yún] 野[yě] 鹤[hè] 镇[zhèn] 常[cháng] 闲[xián] ,
随[suí] 宜[yí] 自[zì] 在[zài] 杳[yǎo] 冥[míng] 间[jiān] 。
杉[shān] 松[sōng] 高[gāo] 拔[bá] 千[qiān] 万[wàn] 尺[chǐ] ,
寒[hán] 泉[quán] 引[yǐn] 望[wàng] 峭[qiào] 青[qīng] 山[shān] 。
大[dà] 道[dào] 烟[yān] 霞[xiá] 看[kàn] 更[gèng] 远[yuǎn] ,
将[jiāng] 临[lín] 海[hǎi] 峤[qiáo] 叩[kòu] 玄[xuán] 关[guān] 。
知[zhī] 之[zhī] 修[xiū] 链[liàn] 凡[fán] 超[chāo] 圣[shèng] ,
岁[suì] 月[yuè] 空[kōng] 深[shēn] 不[bù] 易[yì] 攀[pān] 。