缘[yuán] 识[shí] 其[qí] 八[bā]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
寂[jì] 静[jìng] 人[rén] 歌[gē] 咏[yǒng] ,
愚[yú] 情[qíng] 岂[qǐ] 易[yì] 知[zhī] 。
但[dàn] 求[qiú] 心[xīn] 自[zì] 乐[lè] ,
不[bù] 怕[pà] 面[miàn] 相[xiāng] 欺[qī] 。
枉[wǎng] 直[zhí] 回[huí] 邪[xié] 灭[miè] ,
颠[diān] 狂[kuáng] 道[dào] 德[dé] 持[chí] 。
高[gāo] 明[míng] 常[cháng] 鉴[jiàn] 照[zhào] ,
方[fāng] 寸[cùn] 欲[yù] 何[hé] 之[zhī] 。