yóu shí cóng shī bìng xù
游石淙诗(幷序) 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 武曌(则天后) (wǔ zhào ( zé tiān hòu ))

若夫圆峤方壶,涉沧波而靡际;金台玉阙,陟玄圃而无阶。
惟闻《山海》之经,空览《神仙》之记。
爰有石淙者,即平乐涧也。
尔其近接嵩领,俯届箕峯,瞻少室兮若莲,睇颍川兮如带。
既而蹑崎岖之山径,荫蒙密之藤萝,汹涌洪湍,落虚潭而送响;高低翠壁,列幽涧而开筵。
密叶舒帷,屏氛而荡燠;疏松引吹,清麦候以含凉。
就林薮而王心神,对烟霞具而涤尘累。
森沈丘壑,即是桃源;淼漫平流,还浮竹箭。
[纫](网)薜荔而成帐,耸莲石而如楼。
洞口全开,溜千年之芳髓,山腰半坼,吐十里之香粳。
无烦崑阆之游,自然形势之所。
当使人题彩翰,各写琼篇,庶无滞於幽栖,冀不孤於泉石。
各题四韵,咸赋七言。
(《古今图书集成·山川典》六○《嵩山部》○今按:此诗在《全唐诗》一般有诗序者,大都全录,此系遗漏。
现特补序,诗不重录。
又《图书集成》推崇卷,作嵩山石淙侍宴应制者,有宋之问、沈佺期、苏味道、李峤诸人。
)(据《金石萃编》卷六十三校改。
)。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

ruò fū yuán qiáo fāng hú , shè cāng bō ér mí jì ; jīn tái yù quē , zhì xuán pǔ ér wú jiē 。
wéi wén 《 shān hǎi 》 zhī jīng , kōng lǎn 《 shén xiān 》 zhī jì 。
yuán yǒu shí cóng zhě , jí píng lè jiàn yě 。
ěr qí jìn jiē sōng lǐng , fǔ jiè jī fēng , zhān shǎo shì xī ruò lián , dì yǐng chuān xī rú dài 。
jì ér niè qí qū zhī shān jìng , yìn méng mì zhī téng luó , xiōng yǒng hóng tuān , luò xū tán ér sòng xiǎng ; gāo dī cuì bì , liè yōu jiàn ér kāi yán 。
mì yè shū wéi , píng fēn ér dàng yù ; shū sōng yǐn chuī , qīng mài hòu yǐ hán liáng 。
jiù lín sǒu ér wáng xīn shén , duì yān xiá jù ér dí chén lèi 。
sēn shěn qiū hè , jí shì táo yuán ; miǎo màn píng liú , huán fú zhú jiàn 。
[ rèn ] ( wǎng ) bì lì ér chéng zhàng , sǒng lián shí ér rú lóu 。
dòng kǒu quán kāi , liū qiān nián zhī fāng suǐ , shān yāo bàn chè , tǔ shí lǐ zhī xiāng jīng 。
wú fán kūn láng zhī yóu , zì rán xíng shì zhī suǒ 。
dāng shǐ rén tí cǎi hàn , gè xiě qióng piān , shù wú zhì wū yōu qī , jì bù gū wū quán shí 。
gè tí sì yùn , xián fù qī yán 。
( 《 gǔ jīn tú shū jí chéng · shān chuān diǎn 》 liù ○ 《 sōng shān bù 》 ○ jīn àn : cǐ shī zài 《 quán táng shī 》 yī bān yǒu shī xù zhě , dà dōu quán lù , cǐ xì yí lòu 。
xiàn tè bǔ xù , shī bù chóng lù 。
yòu 《 tú shū jí chéng 》 tuī chóng juàn , zuò sōng shān shí cóng shì yàn yìng zhì zhě , yǒu sòng zhī wèn 、 shěn quán qī 、 sū wèi dào 、 lǐ qiáo zhū rén 。
) ( jù 《 jīn shí cuì biān 》 juàn liù shí sān jiào gǎi 。
) 。

遊石淙詩(幷序)

—— 武曌(則天后)

若夫圓嶠方壺,涉滄波而靡際;金臺玉闕,陟玄圃而無階。
惟聞《山海》之經,空覽《神仙》之記。
爰有石淙者,即平樂澗也。
爾其近接嵩領,俯屆箕峯,瞻少室兮若蓮,睇潁川兮如帶。
既而躡崎嶇之山徑,蔭蒙密之藤蘿,洶湧洪湍,落虛潭而送響;高低翠壁,列幽澗而開筵。
密葉舒帷,屏氛而蕩燠;疏松引吹,清麥候以含涼。
就林藪而王心神,對煙霞具而滌塵累。
森沈丘壑,即是桃源;淼漫平流,還浮竹箭。
[紉](網)薜荔而成帳,聳蓮石而如樓。
洞口全開,溜千年之芳髓,山腰半坼,吐十里之香粳。
無煩崑閬之遊,自然形勢之所。
當使人題綵翰,各寫瓊篇,庶無滯於幽棲,冀不孤於泉石。
各題四韻,咸賦七言。
(《古今圖書集成·山川典》六○《嵩山部》○今按:此詩在《全唐詩》一般有詩序者,大都全錄,此係遺漏。
現特補序,詩不重錄。
又《圖書集成》推崇卷,作嵩山石淙侍宴應制者,有宋之問、沈佺期、蘇味道、李嶠諸人。
)(據《金石萃編》卷六十三校改。
)。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

ruò fū yuán qiáo fāng hú , shè cāng bō ér mí jì ; jīn tái yù quē , zhì xuán pǔ ér wú jiē 。
wéi wén 《 shān hǎi 》 zhī jīng , kōng lǎn 《 shén xiān 》 zhī jì 。
yuán yǒu shí cóng zhě , jí píng lè jiàn yě 。
ěr qí jìn jiē sōng lǐng , fǔ jiè jī fēng , zhān shǎo shì xī ruò lián , dì yǐng chuān xī rú dài 。
jì ér niè qí qū zhī shān jìng , yìn méng mì zhī téng luó , xiōng yǒng hóng tuān , luò xū tán ér sòng xiǎng ; gāo dī cuì bì , liè yōu jiàn ér kāi yán 。
mì yè shū wéi , píng fēn ér dàng yù ; shū sōng yǐn chuī , qīng mài hòu yǐ hán liáng 。
jiù lín sǒu ér wáng xīn shén , duì yān xiá jù ér dí chén lèi 。
sēn shěn qiū hè , jí shì táo yuán ; miǎo màn píng liú , huán fú zhú jiàn 。
[ rèn ] ( wǎng ) bì lì ér chéng zhàng , sǒng lián shí ér rú lóu 。
dòng kǒu quán kāi , liū qiān nián zhī fāng suǐ , shān yāo bàn chè , tǔ shí lǐ zhī xiāng jīng 。
wú fán kūn láng zhī yóu , zì rán xíng shì zhī suǒ 。
dāng shǐ rén tí cǎi hàn , gè xiě qióng piān , shù wú zhì wū yōu qī , jì bù gū wū quán shí 。
gè tí sì yùn , xián fù qī yán 。
( 《 gǔ jīn tú shū jí chéng · shān chuān diǎn 》 liù ○ 《 sōng shān bù 》 ○ jīn àn : cǐ shī zài 《 quán táng shī 》 yī bān yǒu shī xù zhě , dà dōu quán lù , cǐ xì yí lòu 。
xiàn tè bǔ xù , shī bù chóng lù 。
yòu 《 tú shū jí chéng 》 tuī chóng juàn , zuò sōng shān shí cóng shì yàn yìng zhì zhě , yǒu sòng zhī wèn 、 shěn quán qī 、 sū wèi dào 、 lǐ qiáo zhū rén 。
) ( jù 《 jīn shí cuì biān 》 juàn liù shí sān jiào gǎi 。
) 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
若说圆峤和方壶,渡过波涛而无边际;金台玉阙,登上玄圃而无台阶。
只听说过《山海经》的经文,空阅读过《神仙传记》。
这里有个石淙,就是平乐涧。
你们应该靠近嵩领,俯瞰箕峰,仰望少室,宛如莲花,眺望颍川,如同一条腰带。
然后沿着崎岖的山径,荫蔽着茂密的藤萝,激荡着汹涌洪湍,落入虚潭中并回荡回响;高低的翠壁,列在幽深的涧谷间,像是为宴会而开设的。
茂密的叶子展开,遮蔽了热气,疏松的松树引来微风,清凉拂面。
踏入林薮中,心神得到宁静,面对着烟霞的美景,洗涤尘埃的烦恼。
茂密的丘陵和深沉的山谷,正是桃源的景色;辽阔的湖泊和平静的水流,如同浮动的竹箭。
用薜荔编织成帐篷,矗立的莲石如同楼阁。
洞口敞开,溜过千年的芳髓,山腰半裂,散发出十里的香甜。
不必去繁琐的崑阆游览,自然形势本身就是最好的。
让人们题写彩色的文章,各自描绘琼丽的篇章,不要困滞于幽居,期望不被泉石孤立。
各自题写四韵,都以七言诗作为赋文。
(《古今图书集成·山川典》六○《嵩山部》○现按:这首诗在《全唐诗》一般都有诗序,但这里遗漏了。
特此补上序言,诗篇不再重复记录。
另外,《图书集成》推崇的卷,有嵩山石淙侍宴应制的作品,涉及到了宋之问、沈佺期、苏味道、李峤等人。
)(根据《金石萃编》卷六十三的校改。
)。

赏析:
《游石淙诗(并序)》是唐代皇帝武曌(则天后)所作的一首诗,描写了一个幽静秀美的山谷景致。这首诗的主题是游山,表现了作者对大自然的赞美和向往,以及对山谷之美的生动描绘。
诗中首先描述了山谷的壮丽景色,峰峦起伏如圆峤方壶,江水蜿蜒如涉沧波,金台玉阙、玄圃等地的景致,让人感受到了大自然的壮丽和神秘。接着,诗人提到了古代经书《山海经》和《神仙记》,暗示自己受到了古人的启发,对山川自然之美有了更深的认识。
诗中的石淙是平乐涧的别名,作者将其与嵩山、箕峰、少室等地相提并论,展现了这片山谷的独特之美。通过描写山川景色的变幻和葱茏的植被,诗人让读者感受到了身临其境的感觉。山谷中的瀑布和清泉,松树和藤萝,交织出一幅清幽宁静的画面。
诗人还描述了山谷中的一些特色,如洞口、溪流、薜荔帐幕、山腰的花香等,这些细节让读者更加感受到了这个地方的独特之美。最后,诗人表达了对这片山谷的喜爱之情,希望有更多的文人能够前来题咏,以保存这一美丽的自然景致。
总的来说,这首诗以其精美的描写和深刻的感受,展现了作者对大自然景色的热爱和对文人境地的向往,同时也传达了对自然环境的保护之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者武曌(则天后)介绍:🔈

武曌(则天后)的诗:

相关诗词:

诗(幷序) 七十五 (shī bìng xù qī shí wǔ)

朝代:唐    作者: 王梵志

兀兀身死後,冥冥不自知。
为人[何](可)必乐,为鬼何[必]悲。
[竞](竟)地徒张眼,诤官慢竖眉。
窟[里](裹捋)长[展](鹿)脚,[将]知我是谁(友)?(均从项校)。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

哲理 幽默

贺王仆射放榜(幷序) (hè wáng pú shè fàng bǎng bìng xù )

朝代:唐    作者: 周墀

空(按:《全唐诗》卷五六三收此诗,缺序,今据《唐摭言》卷三补录之。
)。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

题栖霞寺诗(幷序) (tí qī xiá sì shī bìng xù )

朝代:唐    作者: 用虚

寺居方外□□□□□寰中□□幽□胜好(下泐)名迹向兹休(按右诗是七律幽休韵。
)。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

诗(幷序) 一○四 (shī bìng xù yī ○ sì)

朝代:唐    作者: 王梵志

王二羊(项、蒋校「美」)年少,梵志亦不恶。
借问[今](金)时人,阿谁肯伏弱?。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

恺悌诗(幷序) 千里蒸蒸二章(十句) (kǎi tì shī bìng xù qiān lǐ zhēng zhēng èr zhāng shí jù )

朝代:唐    作者: 孙宗闵

(上缺)教里闾勃兴远是効敦□崇德(下缺)心因,慕之慎□。
□纪敦淡,黎庶咸归。
(下缺)公之(下缺)(按:此诗二章,因残泐已无从分析,姑连录。
)。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

诗(幷序) 一一○ (shī bìng xù yī yī ○)

朝代:唐    作者: 王梵志

人受(张改「寿」)百岁不长命,中道仍有死伤人。
唯能纵情造罪过,未能修善自[防](坊)身。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

恺悌诗(幷序) 翼翼谨心二章(一章十二句,一章□句)(翼翼谨心,莅事也。) 二 (kǎi tì shī bìng xù yì yì jǐn xīn èr zhāng yī zhāng shí èr jù , yī zhāng □ jù yì yì jǐn xīn , lì shì yě 。 èr)

朝代:唐    作者: 孙宗闵

(上缺)阳,辉光日新。
兢庄率清,纯操持(下缺)诵坐,永昭臣邻。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

诗(幷序) 九十三 (shī bìng xù jiǔ shí sān)

朝代:唐    作者: 王梵志

我家在何处,结对(张改作「队」)守先阿(戴校「结草守山阿」、项校「结宇对山阿」)。
[院](

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

诗(幷序) 八十五 (shī bìng xù bā shí wǔ)

朝代:唐    作者: 王梵志

前身有何罪,色(项、戴谓通「索」)得湼(项校「鸠」)盘荼。
天下恶风俗,临丧命独(项校「犊」)车。
男婚不(项校「傅」)香粉,女嫁着钗花。
屍枥(项疑「厝」)阴地卧,知堵(项校「者」)是谁家。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

恺悌诗(幷序) 慎□(诗缺)(慎□,无枉也。) (kǎi tì shī bìng xù shèn □ shī quē shèn □ , wú wǎng yě 。 )

朝代:唐    作者: 孙宗闵

空(按:以上组诗及序,皆录自光绪《潼川府志》卷九、民国《三台县志》卷二十一。
《三台县志》云:此诗石刻为正书小楷,首题前进士孙宗闵撰,旧存文庙《干禄碑》侧,民国初毁於兵。
)。

仄平平○平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
平○平仄平平,○仄平平平仄。
平仄仄○仄,仄平仄仄仄。
仄○仄仄平仄,仄仄平平,平仄仄平仄平,仄仄平平○仄。
仄平仄平平平平仄,○平仄平平平,○仄平平,仄平平平仄仄?平平仄仄,仄平仄平平平。
仄仄平平,○平平仄仄?○平仄○,平仄仄仄平平。
仄平仄平○平平,仄平平仄平仄平仄。
平○平仄,仄仄平平?仄仄平平,平平仄仄。
平?仄?仄仄平平仄,仄平仄平○平。
仄仄平平,仄平平平平仄,平平仄仄,仄仄仄平平平。
平平平仄平平,仄平平仄平仄。
○仄平○仄仄,仄仄平平,仄平仄平平平,仄仄平平平仄。
仄○仄仄,平仄仄平。
?仄平平平仄平?平平仄仄?平平仄?平仄?仄平仄平平平仄平仄平仄仄,仄平平仄,仄仄○仄。
仄仄仄仄,平仄○仄。
仄平平仄平平平仄,仄平平仄○仄仄○仄仄,仄仄平仄?○平○?平仄仄?仄○平平。
??仄平仄仄平仄仄仄○仄仄。
?。

写景 抒情