永[yǒng] 兴[xīng] 端[duān] 明[míng] 王[wáng] 左[zuǒ] 丞[chéng] 寄[jì] 示[shì] 见[jiàn] 训[xùn] 长[cháng] 句[jù] 因[yīn] 为[wèi] 後[hòu] 答[dá]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋庠 [sòng xiáng]
西[xī] 风[fēng] 书[shū] 驿[yì] 到[dào] 河[hé] 津[jīn] ,
且[qiě] 喜[xǐ] 开[kāi] 筩[tǒng] 丽[lì] 句[jù] 新[xīn] 。
安[ān] 石[shí] 风[fēng] 流[liú] 高[gāo] 映[yìng] 世[shì] ,
君[jūn] 房[fáng] 言[yán] 语[yǔ] 妙[miào] 惊[jīng] 人[rén] 。
公[gōng] 怀[huái] 远[yuǎn] 略[lüè] 须[xū] 经[jīng] 国[guó] ,
我[wǒ] 愧[kuì] 华[huá] 颠[diān] 未[wèi] 乞[qǐ] 身[shēn] 。
惟[wéi] 有[yǒu] 论[lùn] 交[jiāo] 方[fāng] 寸[cùn] 地[dì] ,
岁[suì] 寒[hán] 留[liú] 得[dé] 比[bǐ] 松[sōng] 筠[yún] 。