依[yī] 韵[yùn] 和[hé] 蔡[cài] 天[tiān] 启[qǐ] 任[rèn] 四[sì] 明[míng] 绝[jué] 句[jù] 三[sān] 首[shǒu] 时[shí] 暂[zàn] 来[lái] 四[sì] 明[míng] 便[biàn] 还[huán] 丹[dān] 阳[yáng] 颇[pō] 不[bù] 乐[lè] 此[cǐ] 後[hòu] 篇[piān] 为[wèi] 四[sì] 明[míng] 解[jiě] 嘲[cháo] 其[qí] 三[sān]
朝代:宋
[sòng]
作者: 晁说之 [cháo yuè zhī]
未[wèi] 识[shí] 凉[liáng] 风[fēng] 宝[bǎo] 殿[diàn] 西[xī] ,
宁[níng] 惊[jīng] 海[hǎi] 角[jiǎo] 有[yǒu] 遗[yí] 黎[lí] 。
玉[yù] 筝[zhēng] 无[wú] 日[rì] 尝[cháng] 瑶[yáo] 柱[zhù] ,
金[jīn] 马[mǎ] 何[hé] 人[rén] 赏[shǎng] 木[mù] 犀[xī] 。