行[xíng] 香[xiāng] 子[zǐ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 苏轼 [sū shì]
北[běi] 望[wàng] 平[píng] 川[chuān] 。
野[yě] 水[shuǐ] 荒[huāng] 湾[wān] 。
共[gòng] 寻[xún] 春[chūn] 、飞[fēi] 步[bù] 孱[chán] 颜[yán] 。
和[hé] 风[fēng] 弄[nòng] 袖[xiù] ,
香[xiāng] 雾[wù] 萦[yíng] 鬟[huán] 。
正[zhèng] 酒[jiǔ] 酣[hān] 时[shí] ,
人[rén] 语[yǔ] 笑[xiào] ,
白[bái] 云[yún] 间[jiān] 。
飞[fēi] 鸿[hóng] 落[luò] 照[zhào] ,
相[xiāng] 将[jiāng] 归[guī] 去[qù] ,
淡[dàn] 娟[juān] 娟[juān] 、玉[yù] 宇[yǔ] 清[qīng] 闲[xián] 。
何[hé] 人[rén] 无[wú] 事[shì] ,
宴[yàn] 坐[zuò] 空[kōng] 山[shān] 。
望[wàng] 长[cháng] 桥[qiáo] 上[shàng] ,
灯[dēng] 火[huǒ] 乱[luàn] ,
使[shǐ] 君[jūn] 还[hái] 。