行[xíng] 香[xiāng] 子[zǐ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 李清照 [lǐ qīng zhào]
草[cǎo] 际[jì] 鸣[míng] 蛩[qióng] 。
惊[jīng] 落[luò] 梧[wú] 桐[tóng] 。
正[zhèng] 人[rén] 间[jiān] 、天[tiān] 上[shàng] 愁[chóu] 浓[nóng] 。
云[yún] 阶[jiē] 月[yuè] 地[dì] ,
关[guān] 锁[suǒ] 千[qiān] 重[zhòng] 。
纵[zòng] 浮[fú] 槎[chá] 来[lái] ,
浮[fú] 槎[chá] 去[qù] ,
不[bù] 相[xiāng] 逢[féng] 。
星[xīng] 桥[qiáo] 鹊[què] 驾[jià] ,
经[jīng] 年[nián] 才[cái] 见[jiàn] ,
想[xiǎng] 离[lí] 情[qíng] 、别[bié] 恨[hèn] 难[nán] 穷[qióng] 。
牵[qiān] 牛[niú] 织[zhī] 女[nǚ] ,
莫[mò] 是[shì] 离[lí] 中[zhōng] 。
甚[shèn] 霎[shà] 儿[ér] 晴[qíng] ,
霎[shà] 儿[ér] 雨[yǔ] ,
霎[shà] 儿[ér] 风[fēng] 。