新[xīn] 晴[qíng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 薛季宣 [xuē jì xuān]
起[qǐ] 人[rén] 舒[shū] 惨[cǎn] 作[zuò] 阴[yīn] 晴[qíng] ,
九[jiǔ] 十[shí] 春[chūn] 光[guāng] 只[zhī] 雨[yǔ] 零[líng] 。
宿[sù] 草[cǎo] 未[wèi] 萌[méng] 波[bō] 漠[mò] 漠[mò] ,
落[luò] 花[huā] 归[guī] 尽[jìn] 叶[yè] 青[qīng] 青[qīng] 。
风[fēng] 生[shēng] 远[yuǎn] 峤[qiáo] 衔[xián] 明[míng] 月[yuè] ,
雾[wù] 潋[liàn] 长[cháng] 江[jiāng] 吐[tǔ] 涨[zhǎng] 汀[tīng] 。
天[tiān] 意[yì] 乍[zhà] 回[huí] 心[xīn] 自[zì] 广[guǎng] ,
片[piàn] 时[shí] 云[yún] 路[lù] 觉[jué] 无[wú] 形[xíng] 。