新[xīn] 霁[jì] 和[hé] 人[rén] 韵[yùn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 刘学箕 [liú xué jī]
晚[wǎn] 天[tiān] 未[wèi] 霁[jì] 烟[yān] 张[zhāng] 雾[wù] ,
浮[fú] 埃[āi] 蔽[bì] 空[kōng] 云[yún] 擘[bò] 絮[xù] 。
西[xī] 山[shān] 远[yuǎn] 挂[guà] 月[yuè] 一[yī] 眉[méi] ,
澹[dàn] 澹[dàn] 寒[hán] 辉[huī] 生[shēng] 绮[qǐ] 户[hù] 。
须[xū] 臾[yú] 仰[yǎng] 视[shì] 天[tiān] 中[zhōng] 央[yāng] ,
清[qīng] 飈[biāo] 震[zhèn] 拂[fú] 银[yín] 河[hé] 光[guāng] 。
人[rén] 影[yǐng] 在[zài] 地[dì] 林[lín] 影[yǐng] 散[sàn] ,
月[yuè] 出[chū] 皎[jiǎo] 兮[xī] 星[xīng] 斗[dòu] 灿[càn] 。