逍[xiāo] 遥[yáo] 咏[yǒng] 其[qí] 六[liù]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋太宗 [sòng tài zōng]
还[huán] 丹[dān] 未[wèi] 就[jiù] 且[qiě] 降[jiàng] 魔[mó] ,
二[èr] 八[bā] 从[cóng] 教[jiào] 细[xì] 搅[jiǎo] 和[huo] 。
离[lí] 火[huǒ] 摧[cuī] 駈[qū] 凡[fán] 入[rù] 圣[shèng] ,
坎[kǎn] 铅[qiān] 功[gōng] 力[lì] 甚[shèn] 偻[lǚ] 罗[luó] 。
红[hóng] 尘[chén] 自[zì] 化[huà] 真[zhēn] 堪[kān] 贵[guì] ,
白[bái] 雪[xuě] 增[zēng] 盈[yíng] 不[bù] 用[yòng] 多[duō] 。
九[jiǔ] 转[zhuǎn] 龙[lóng] 吟[yín] 成[chéng] 虎[hǔ] 啸[xiào] ,
人[rén] 非[fēi] 人[rén] 是[shì] 状[zhuàng] 巍[wēi] 峨[é] 。