喜[xǐ] 雪[xuě]
朝代:宋
[sòng]
作者: 韩元吉 [hán yuán jí]
苦[kǔ] 寒[hán] 无[wú] 那[nà] 岁[suì] 峥[zhēng] 嵘[róng] ,
一[yī] 夜[yè] 阴[yīn] 风[fēng] 雪[xuě] 满[mǎn] 城[chéng] 。
莫[mò] 问[wèn] 牛[niú] 羊[yáng] 迂[yū] 使[shǐ] 节[jié] ,
却[què] 思[sī] 鹅[é] 鸭[yā] 溷[hùn] 军[jūn] 声[shēng] 。
庭[tíng] 空[kōng] 賸[shèng] 喜[xǐ] 罗[luó] 琪[qí] 树[shù] ,
履[lǚ] 敝[bì] 犹[yóu] 堪[kān] 步[bù] 玉[yù] 京[jīng] 。
更[gèng] 碾[niǎn] 新[xīn] 芽[yá] 试[shì] 汤[tāng] 火[huǒ] ,
从[cóng] 来[lái] 冷[lěng] 淡[dàn] 是[shì] 书[shū] 生[shēng] 。