惜[xī] 秋[qiū] 华[huá]
朝代:宋
[sòng]
作者: 吴文英 [wú wényīng]
细[xì] 响[xiǎng] 残[cán] 蛩[qióng] ,
傍[bàng] 灯[dēng] 前[qián] 、似[sì] 说[shuō] 深[shēn] 秋[qiū] 怀[huái] 抱[bào] 。
怕[pà] 上[shàng] 翠[cuì] 微[wēi] ,
伤[shāng] 心[xīn] 乱[luàn] 烟[yān] 残[cán] 照[zhào] 。
西[xī] 湖[hú] 镜[jìng] 掩[yǎn] 尘[chén] 沙[shā] ,
翳[yì] 晓[xiǎo] 影[yǐng] 、秦[qín] 鬟[huán] 云[yún] 扰[rǎo] 。
新[xīn] 鸿[hóng] ,
唤[huàn] 凄[qī] 凉[liáng] 、渐[jiàn] 入[rù] 红[hóng] 萸[yú] 乌[wū] 帽[mào] 。
江[jiāng] 上[shàng] 故[gù] 人[rén] 老[lǎo] 。
视[shì] 东[dōng] 篱[lí] 秀[xiù] 色[sè] ,
依[yī] 然[rán] 娟[juān] 好[hǎo] 。
晚[wǎn] 梦[mèng] 趁[chèn] 、邻[lín] 杵[chǔ] 断[duàn] ,
乍[zhà] 将[jiāng] 愁[chóu] 到[dào] 。
秋[qiū] 娘[niáng] 泪[lèi] 湿[shī] 黄[huáng] 昏[hūn] ,
又[yòu] 满[mǎn] 城[chéng] 、雨[yǔ] 轻[qīng] 风[fēng] 小[xiǎo] 。
闲[xián] 了[le] 。
看[kàn] 芙[fú] 蓉[róng] 、画[huà] 船[chuán] 多[duō] 少[shǎo] 。