闻[wén] 祥[xiáng] 应[yìng] 庙[miào] 优[yōu] 戏[xì] 甚[shèn] 盛[shèng] 二[èr] 首[shǒu] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 刘克庄 [liú kè zhuāng]
空[kōng] 巷[xiàng] 无[wú] 人[rén] 尽[jìn] 出[chū] 嬉[xī] ,
烛[zhú] 光[guāng] 过[guò] 似[sì] 放[fàng] 灯[dēng] 时[shí] 。
山[shān] 中[zhōng] 一[yī] 老[lǎo] 眠[mián] 初[chū] 觉[jué] ,
棚[péng] 上[shàng] 诸[zhū] 君[jūn] 閙[nào] 未[wèi] 知[zhī] 。
游[yóu] 女[nǚ] 归[guī] 来[lái] 寻[xún] 坠[zhuì] 珥[ěr] ,
邻[lín] 翁[wēng] 看[kàn] 罢[bà] 感[gǎn] 牵[qiān] 丝[sī] 。
可[kě] 怜[lián] 朴[pǔ] 散[sàn] 非[fēi] 渠[qú] 罪[zuì] ,
薄[báo] 俗[sú] 如[rú] 今[jīn] 几[jǐ] 偃[yǎn] 师[shī] 。