wàn chūn dòng
万春洞 🔈
何山凿出洞岩深,置屋悬崖映竹林。
像设金园崇梵宇,壁间石室塑观音。
接天远岫巍千古,跨磵飞虹映百寻。
极目凭栏多少景,一回到此一寒心。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
何山凿出洞岩深,安置房屋悬崖间,映衬竹林。
犹如建造金色花园,崇高的梵宇,壁上的石室雕塑着观音。
直插云霄的高岭峻峭,矗立千古,横跨悬崖飞瀑如虹映照百丈悬崖。
遥望远处的景色,凭栏远眺,有多少美景,一度回到这里就产生一种寒心的深沉感受。
总结:
诗人以何山奇峰为题,描绘了山峦的壮丽景色,岩洞、悬崖、竹林和石室等元素交相辉映,仿佛是建筑了金色花园,其中高耸的梵宇中雕塑了观音像,犹如连接天际的巍峨岭峰屹立千古,令人心驰神往。而悬崖上的飞瀑虹影,更为壮观,远眺美景,令人心生凄凉之感。整首诗通过对山水景色的描绘,表达了诗人对自然的赞美和对人生的深沉思考。
相关诗词:
题朝阳洞中 (tí cháo yáng dòng zhōng)
一吸龙泉万虑清,更寻古洞入柴荆。
桃花落尽春无路,独许骑鸾上玉京。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
访天宝洞 (fǎng tiān bǎo dòng)
远寻仙洞上崔嵬,洞口诸峰翠作堆。
先把姓名书洞竹,洞门终待玉匙开。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
三游洞 (sān yóu dòng)
清风披拂藓苔痕,洞里仙乡万古春。
有路尽通尘世客,来游何独是三人。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
题洪阳洞 (tí hóng yáng dòng)
洞口春归草木长,洞中流水薜萝香。
真仙鹤驭今何处,应共白云朝帝乡。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
早春游东山石洞 (zǎo chūn yóu dōng shān shí dòng)
穹石丹崖出,攒峰万壑回。
古苔阴洞寂,新雨绿波开。
渡绝移丛筱,飞春泛落梅。
东山有夙尚,且尽手中杯。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
洞前亭 (dòng qián tíng)
洞前春水漾桃溪,洞後数声青鸟啼。
二十四岩风雨夜,神仙过此话刀圭。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
秦人洞 (qín rén dòng)
来避秦人万事休,鸟啼花落几春秋。
洞门深锁无人到,山自青青水自流。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
答洞阳居士糜监丞 (dá dòng yáng jū shì mí jiān chéng)
冷冰冰地洞阳春,橐龠乾坤万物新。
抛下葛藤提不起,不知缠缚几多人。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
碧落洞四首 其三 (bì luò dòng sì shǒu qí sān)
洞里仙人枉费功,凿江屈曲做神通。
千萦万绕留江住,毕竟奔流入峡中。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
游建康碧瑶洞 (yóu jiàn kāng bì yáo dòng)
洞口篔簹几百竿,洞深襟袂易生寒。
鹿眠桃坞春常在,鹤唳松梢夜未阑。
瓦鼎香腾秋雾薄,石盘棋撒晓星残。
道人许换尘凡骨,同向坛前说炼丹。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。