听[tīng] 九[jiǔ] 座[zuò] 钝[dùn] 庵[ān] 禅[chán] 师[shī] 端[duān] 午[wǔ] 日[rì] 外[wài] 堂[táng] 说[shuō] 法[fǎ] 诗[shī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 王迈 [wáng mài]
人[rén] 在[zài] 尘[chén] 中[zhōng] 醉[zuì] 玉[yù] 蒲[pú] ,
师[shī] 於[wū] 瓶[píng] 里[lǐ] 泻[xiè] 醍[tí] 醐[hú] 。
传[chuán] 来[lái] 双[shuāng] 径[jìng] 清[qīng] 香[xiāng] 远[yuǎn] ,
唤[huàn] 起[qǐ] 丛[cóng] 林[lín] 病[bìng] 骨[gǔ] 苏[sū] 。
炳[bǐng] 炳[bǐng] 毫[háo] 光[guāng] 争[zhēng] 日[rì] 月[yuè] ,
琅[láng] 琅[láng] 舌[shé] 本[běn] 有[yǒu] 江[jiāng] 湖[hú] 。
他[tā] 年[nián] 泉[quán] 下[xià] 相[xiāng] 逢[féng] 处[chù] ,
解[jiě] 得[dé] 龙[lóng] 山[shān] 旧[jiù] 事[shì] 无[wú] 。