天[tiān] 意[yì] 吟[yín]
朝代:宋
[sòng]
作者: 邵雍 [shào yōng]
天[tiān] 意[yì] 无[wú] 佗[tuó] 只[zhī] 自[zì] 然[rán] ,
自[zì] 然[rán] 之[zhī] 外[wài] 更[gèng] 无[wú] 天[tiān] 。
不[bù] 欺[qī] 谁[shuí] 怕[pà] 居[jū] 暗[àn] 室[shì] ,
绝[jué] 利[lì] 须[xū] 求[qiú] 在[zài] 一[yī] 源[yuán] 。
未[wèi] 吃[chī] 力[lì] 时[shí] 犹[yóu] 有[yǒu] 说[shuō] ,
到[dào] 收[shōu] 功[gōng] 处[chù] 更[gèng] 何[hé] 言[yán] 。
圣[shèng] 人[rén] 能[néng] 事[shì] 人[rén] 难[nán] 继[jì] ,
无[wú] 价[jià] 明[míng] 珠[zhū] 正[zhèng] 在[zài] 渊[yuān] 。