天[tiān] 仙[xiān] 子[zǐ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 丘 [qiū]
畏[wèi] 暑[shǔ] 只[zhī] 嫌[xián] 秋[qiū] 较[jiào] 晚[wǎn] 。
不[bù] 道[dào] 玉[yù] 楼[lóu] 人[rén] 渐[jiàn] 远[yuǎn] 。
此[cǐ] 情[qíng] 那[nà] 解[jiě] 却[què] 清[qīng] 凉[liáng] ,
肠[cháng] 欲[yù] 断[duàn] 。
愁[chóu] 无[wú] 限[xiàn] 。
安[ān] 得[dé] 冰[bīng] 壶[hú] 还[hái] 照[zhào] 眼[yǎn] 。
妙[miào] 舞[wǔ] 蹁[pián] 跹[xiān] 歌[gē] 宛[wǎn] 转[zhuǎn] 。
走[zǒu] 遍[biàn] 京[jīng] 华[huá] 何[hé] 处[chù] 见[jiàn] 。
清[qīng] 眠[mián] 无[wú] 梦[mèng] 到[dào] 西[xī] 州[zhōu] ,
馀[yú] 香[xiāng] 浅[qiǎn] 。
银[yín] 钩[gōu] 软[ruǎn] 。
唯[wéi] 仗[zhàng] 锦[jǐn] 书[shū] 聊[liáo] 自[zì] 遣[qiǎn] 。