题[tí] 佛[fó] 光[guāng] 寺[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 姚孝锡 [yáo xiào xī]
臧[zāng] 谷[gǔ] 虽[suī] 殊[shū] 竟[jìng] 两[liǎng] 亡[wáng] ,
倚[yǐ] 阑[lán] 终[zhōng] 日[rì] 念[niàn] 行[xíng] 藏[cáng] 。
已[yǐ] 忻[xīn] 境[jìng] 寂[jì] 洗[xǐ] 尘[chén] 虑[lǜ] ,
更[gèng] 觉[jué] 心[xīn] 清[qīng] 闻[wén] 妙[miào] 香[xiāng] 。
孤[gū] 鸟[niǎo] 带[dài] 烟[yān] 来[lái] 远[yuǎn] 树[shù] ,
断[duàn] 云[yún] 收[shōu] 雨[yǔ] 下[xià] 斜[xié] 阳[yáng] 。
人[rén] 间[jiān] 未[wèi] 卜[bǔ] 蜗[wō] 牛[niú] 舍[shè] ,
远[yuǎn] 目[mù] 横[héng] 秋[qiū] 益[yì] 自[zì] 伤[shāng] 。