题[tí] 长[cháng] 春[chūn] 亭[tíng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 韩元吉 [hán yuán jí]
一[yī] 径[jìng] 清[qīng] 深[shēn] 不[bù] 起[qǐ] 尘[chén] ,
芳[fāng] 菲[fēi] 红[hóng] 紫[zǐ] 意[yì] 随[suí] 人[rén] 。
应[yìng] 知[zhī] 地[dì] 胜[shèng] 无[wú] 非[fēi] 景[jǐng] ,
但[dàn] 有[yǒu] 花[huā] 开[kāi] 即[jí] 是[shì] 春[chūn] 。
萱[xuān] 草[cǎo] 自[zì] 随[suí] 兰[lán] 叶[yè] 茂[mào] ,
棠[táng] 花[huā] 还[huán] 与[yǔ] 桂[guì] 枝[zhī] 新[xīn] 。
彩[cǎi] 衣[yī] 兄[xiōng] 弟[dì] 人[rén] 生[shēng] 乐[lè] ,
莫[mò] 惜[xī] 支[zhī] 筇[qióng] 步[bù] 武[wǔ] 频[pín] 。