宋[sòng] 丈[zhàng] 示[shì] 及[jí] 红[hóng] 梅[méi] 腊[là] 梅[méi] 借[jiè] 韵[yùn] 两[liǎng] 诗[shī] 辄[zhé] 复[fù] 和[hé] 呈[chéng] 以[yǐ] 发[fā] 一[yī] 笑[xiào] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 朱熹 [zhū xī]
风[fēng] 雪[xuě] 催[cuī] 残[cán] 腊[là] ,
南[nán] 枝[zhī] 一[yī] 夜[yè] 空[kōng] 。
谁[shuí] 知[zhī] 荒[huāng] 草[cǎo] 里[lǐ] ,
却[què] 有[yǒu] 暗[àn] 香[xiāng] 同[tóng] 。
质[zhì] 莹[yíng] 轻[qīng] 黄[huáng] 外[wài] ,
芳[fāng] 滕[téng] 浅[qiǎn] 绦[tāo] 中[zhōng] 。
不[bù] 遭[zāo] 岑[cén] 寂[jì] 侣[lǚ] ,
何[hé] 以[yǐ] 媚[mèi] 孤[gū] 丛[cóng] 。