宋[sòng] 玉[yù]
朝代:宋
[sòng]
作者: 刘筠 [liú yún]
楚[chǔ] 国[guó] 骄[jiāo] 荒[huāng] 日[rì] 已[yǐ] 深[shēn] ,
山[shān] 川[chuān] 朝[cháo] 暮[mù] 剧[jù] 登[dēng] 临[lín] 。
曾[céng] 伤[shāng] 积[jī] 毁[huǐ] 亡[wáng] 师[shī] 道[dào] ,
只[zhī] 托[tuō] 微[wēi] 辞[cí] 荡[dàng] 主[zhǔ] 心[xīn] 。
江[jiāng] 草[cǎo] 东[dōng] 西[xī] 多[duō] 恨[hèn] 色[sè] ,
峡[xiá] 云[yún] 高[gāo] 下[xià] 结[jié] 层[céng] 阴[yīn] 。
潘[pān] 郎[láng] 千[qiān] 载[zǎi] 闻[wén] 遗[yí] 韵[yùn] ,
又[yòu] 说[shuō] 经[jīng] 秋[qiū] 思[sī] 不[bù] 任[rèn] 。