颂[sòng] 古[gǔ] 四[sì] 十[shí] 四[sì] 首[shǒu] 其[qí] 三[sān] 三[sān]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释法泰 [shì fǎ tài]
格[gé] 外[wài] 谈[tán] ,
惊[jīng] 人[rén] 句[jù] ,
懵[měng] 懂[dǒng] 禅[chán] 和[hé] 徒[tú] 指[zhǐ] 注[zhù] 。
灼[zhuó] 然[rán] 好[hǎo] 个[gè] 佛[fó] 无[wú] 光[guāng] ,
言[yán] 下[xià] 迷[mí] 宗[zōng] 空[kōng] 自[zì] 忙[máng] 。
赖[lài] 有[yǒu] 知[zhī] 音[yīn] 招[zhāo] 庆[qìng] 在[zài] ,
譊[náo] 讹[é] 一[yī] 夏[xià] 为[wèi] 雌[cí] 黄[huáng] 。
雌[cí] 黄[huáng] 出[chū] ,
暗[àn] 写[xiě] 愁[chóu] 肠[cháng] 寄[jì] 知[zhī] 识[shi] 。