四[sì] 偈[jì] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释德洪 [shì dé hóng]
妒[dù] 忌[jì] 之[zhī] 火[huǒ] ,
焚[fén] 烧[shāo] 善[shàn] 根[gēn] 。
增[zēng] 恶[è] 果[guǒ] 报[bào] ,
坏[huài] 好[hǎo] 名[míng] 闻[wén] 。
以[yǐ] 着[zhe] 我[wǒ] 故[gù] ,
见[jiàn] 慢[màn] 增[zēng] 胜[shèng] 。
瞋[chēn] 所[suǒ] 盖[gài] 纒[chán] ,
心[xīn] 不[bù] 清[qīng] 浄[jìng] 。
大[dà] 则[zé] 坏[huài] 国[guó] ,
小[xiǎo] 则[zé] 杀[shā] 身[shēn] 。
从[cóng] 古[gǔ] 至[zhì] 今[jīn] ,
数[shù] 如[rú] 沙[shā] 尘[chén] 。
既[jì] 会[huì] 爱[ài] 憎[zēng] ,
当[dāng] 衣[yī] 慈[cí] 忍[rěn] 。
如[rú] 是[shì] 进[jìn] 者[zhě] ,
名[míng] 真[zhēn] 随[suí] 顺[shùn] 。