师[shī] 言[yán]
朝代:宋
[sòng]
作者: 彭汝砺 [péng rǔ lì]
尝[cháng] 就[jiù] 师[shī] 言[yán] 卜[bǔ] 所[suǒ] 从[cóng] ,
万[wàn] 为[wèi] 都[dōu] 起[qǐ] 至[zhì] 诚[chéng] 功[gōng] 。
天[tiān] 枢[shū] 亹[wěi] 亹[wěi] 时[shí] 长[cháng] 北[běi] ,
溪[xī] 水[shuǐ] 悠[yōu] 悠[yōu] 夜[yè] 亦[yì] 东[dōng] 。
陋[lòu] 迹[jì] 已[yǐ] 生[shēng] 千[qiān] 古[gǔ] 後[hòu] ,
微[wēi] 怀[huái] 方[fāng] 醉[zuì] 六[liù] 经[jīng] 中[zhōng] 。
竹[zhú] 林[lín] 交[jiāo] 友[yǒu] 多[duō] 才[cái] 力[lì] ,
应[yìng] 念[niàn] 南[nán] 轩[xuān] 一[yī] 病[bìng] 翁[wēng] 。