石[shí] 判[pàn] 官[guān] 惠[huì] 诗[shī] 用[yòng] 韵[yùn] 为[wèi] 谢[xiè]
朝代:宋
[sòng]
作者: 晁公遡 [cháo gōng sù]
吾[wú] 宗[zōng] 衰[shuāi] 谢[xiè] 尚[shàng] 斯[sī] 文[wén] ,
长[cháng] 抱[bào] 遗[yí] 经[jīng] 教[jiào] 子[zǐ] 孙[sūn] 。
海[hǎi] 内[nèi] 世[shì] 家[jiā] 惭[cán] 卫[wèi] 史[shǐ] ,
壁[bì] 中[zhōng] 编[biān] 简[jiǎn] 即[jí] 齐[qí] 论[lùn] 。
交[jiāo] 游[yóu] 幸[xìng] 得[de] 二[èr] 三[sān] 子[zǐ] ,
毁[huǐ] 誉[yù] 当[dāng] 如[rú] 六[liù] 四[sì] 坤[kūn] 。
肯[kěn] 为[wèi] 清[qīng] 谈[tán] 饮[yǐn] 一[yī] 石[shí] ,
绝[jué] 胜[shèng] 杂[zá] 坐[zuò] 独[dú] 留[liú] 髠[kūn] 。