shēng gē èr shǒu èr
笙歌(二首) 二
朝代:唐
[táng]
作者: 李百药 [lǐ bǎi yào]
为[wèi] 相[xiāng] 雍[yōng] 门[mén] 叹[tàn] ,
当[dāng] 思[sī] 执[zhí] 烛[zhú] 游[yóu] 。
不[bù] 惜[xī] 妾[qiè] 身[shēn] 难[nán] 再[zài] 得[dé] ,
方[fāng] 期[qī] 君[jūn] 寿[shòu] 度[dù] 千[qiān] 秋[qiū] 。
(见[jiàn] 中[zhōng] 华[huá] 书[shū] 局[jú] 影[yǐng] 印[yìn] 本[běn] 《文[wén] 苑[yuàn] 英[yīng] 华[huá] 》卷[juàn] 七[qī] 一[yī] 李[lǐ] 百[bǎi] 药[yào] 《笙[shēng] 赋[fù] 》)。