神[shén] 霄[xiāo] 玉[yù] 清[qīng] 万[wàn] 寿[shòu] 宫[gōng] 庆[qìng] 成[chéng] 卿[qīng] 以[yǐ] 使[shǐ] 事[shì] 奉[fèng] 安[ān] 圣[shèng] 像[xiàng] 闻[wén] 有[yǒu] 二[èr] 诗[shī] 书[shū] 幈[píng] 俯[fǔ] 同[tóng] 其[qí] 韵[yùn] 复[fù] 赐[cì] 太[tài] 师[shī] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 宋徽宗 [sòng huī zōng]
碧[bì] 落[luò] 金[jīn] 风[fēng] 爽[shuǎng] 气[qì] 回[huí] ,
丛[cóng] 霄[xiāo] 乍[zhà] 喜[xǐ] 瑞[ruì] 霞[xiá] 开[kāi] 。
经[jīng] 营[yíng] 欲[yù] 致[zhì] 黎[lí] 元[yuán] 福[fú] ,
敢[gǎn] 谓[wèi] 诗[shī] 人[rén] 咏[yǒng] 子[zǐ] 来[lái] 。