伤[shāng] 蔡[cài] 处[chǔ] 士[shì]
朝代:唐
[táng]
作者: 杨衡 [yáng héng]
箧[qiè] 中[zhōng] 遗[yí] 草[cǎo] 是[shì] 琅[láng] 玕[gān] ,
对[duì] 此[cǐ] 令[lìng] 人[rén] 洒[sǎ] 泪[lèi] 看[kàn] 。
三[sān] 迳[jìng] 尚[shàng] 疑[yí] 行[xíng] 迹[jì] 在[zài] ,
数[shù] 萤[yíng] 犹[yóu] 自[zì] 映[yìng] 书[shū] 残[cán] 。
晨[chén] 光[guāng] 不[bù] 借[jiè] 泉[quán] 门[mén] 晓[xiǎo] ,
暝[míng] 色[sè] 空[kōng] 添[tiān] 陇[lǒng] 树[shù] 寒[hán] 。
欲[yù] 问[wèn] 皇[huáng] 天[tiān] 天[tiān] 更[gèng] 远[yuǎn] ,
有[yǒu] 才[cái] 无[wú] 命[mìng] 说[shuō] 应[yìng] 难[nán] 。