三[sān] 游[yóu] 洞[dòng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 欧阳修 [ōu yáng xiū]
漾[yàng] 檝[jí] 泝[sù] 清[qīng] 川[chuān] ,
舍[shè] 舟[zhōu] 缘[yuán] 翠[cuì] 岭[lǐng] 。
探[tàn] 奇[qí] 冒[mào] 层[céng] 嶮[xiǎn] ,
因[yīn] 以[yǐ] 穷[qióng] 人[rén] 境[jìng] 。
弄[nòng] 舟[zhōu] 终[zhōng] 日[rì] 爱[ài] 云[yún] 山[shān] ,
徒[tú] 见[jiàn] 青[qīng] 苍[cāng] 杳[yǎo] 霭[ǎi] 间[jiān] 。
谁[shuí] 知[zhī] 一[yī] 室[shì] 烟[yān] 霞[xiá] 里[lǐ] ,
乳[rǔ] 窦[dòu] 云[yún] 腴[yú] 凝[níng] 石[shí] 髓[suǐ] 。
苍[cāng] 崖[yá] 一[yī] 径[jìng] 横[héng] 查[chá] 渡[dù] ,
翠[cuì] 壁[bì] 千[qiān] 寻[xún] 当[dāng] 户[hù] 起[qǐ] 。
昔[xī] 人[rén] 心[xīn] 赏[shǎng] 为[wèi] 谁[shuí] 留[liú] ,
人[rén] 去[qù] 山[shān] 阿[ā] 迹[jì] 更[gèng] 幽[yōu] 。
青[qīng] 萝[luó] 绿[lǜ] 桂[guì] 何[hé] 岑[cén] 寂[jì] ,
山[shān] 鸟[niǎo] 嘐[jiāo] 嘐[jiāo] 不[bù] 惊[jīng] 客[kè] 。
松[sōng] 鸣[míng] 涧[jiàn] 底[dǐ] 自[zì] 生[shēng] 风[fēng] ,
月[yuè] 出[chū] 林[lín] 间[jiān] 来[lái] 照[zhào] 席[xí] 。
仙[xiān] 境[jìng] 难[nán] 寻[xún] 复[fù] 易[yì] 迷[mí] ,
山[shān] 回[huí] 路[lù] 转[zhuǎn] 向[xiàng] 人[rén] 知[zhī] 。
惟[wéi] 应[yìng] 洞[dòng] 口[kǒu] 春[chūn] 花[huā] 落[luò] ,
流[liú] 出[chū] 岩[yán] 前[qián] 百[bǎi] 丈[zhàng] 谿[xī] 。