青[qīng] 玉[yù] 案[àn]
朝代:宋
[sòng]
作者: 赵以夫 [zhào yǐ fū]
水[shuǐ] 亭[tíng] 横[héng] 枕[zhěn] 荷[hé] 花[huā] 浦[pǔ] 。
觉[jué] 水[shuǐ] 面[miàn] 、香[xiāng] 来[lái] 去[qù] 。
亭[tíng] 上[shàng] 佳[jiā] 人[rén] 云[yún] 态[tài] 度[dù] 。
天[tiān] 然[rán] 娇[jiāo] 韵[yùn] ,
十[shí] 分[fēn] 就[jiù] ,
唱[chàng] 尽[jìn] 黄[huáng] 金[jīn] 缕[lǚ] 。
耳[ěr] 边[biān] 低[dī] 道[dào] 清[qīng] 无[wú] 暑[shǔ] 。
我[wǒ] 欲[yù] 卿[qīng] 卿[qīng] 卿[qīng] 且[qiě] 住[zhù] 。