清[qīng] 明[míng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 黄庚 [huáng gēng]
清[qīng] 明[míng] 时[shí] 节[jié] 已[yǐ] 春[chūn] 深[shēn] ,
白[bái] 发[fà] 萧[xiāo] 疏[shū] 忽[hū] 满[mǎn] 簪[zān] 。
萍[píng] 梗[gěng] 一[yī] 生[shēng] 孤[gū] 客[kè] 恨[hèn] ,
松[sōng] 楸[qiū] 千[qiān] 里[lǐ] 故[gù] 乡[xiāng] 心[xīn] 。
浸[jìn] 花[huā] 窗[chuāng] 下[xià] 分[fēn] 红[hóng] 影[yǐng] ,
插[chā] 柳[liǔ] 檐[yán] 前[qián] 借[jiè] 绿[lǜ] 阴[yīn] 。
幸[xìng] 有[yǒu] 故[gù] 人[rén] 同[tóng] 笑[xiào] 语[yǔ] ,
不[bù] 妨[fáng] 沽[gū] 酒[jiǔ] 共[gòng] 清[qīng] 吟[yín] 。