菩[pú] 萨[sà] 蛮[mán]
朝代:宋
[sòng]
作者: 韩元吉 [hán yuán jí]
墙[qiáng] 根[gēn] 新[xīn] 笋[sǔn] 看[kàn] 成[chéng] 竹[zhú] 。
青[qīng] 梅[méi] 老[lǎo] 尽[jìn] 樱[yīng] 桃[táo] 熟[shú] 。
幽[yōu] 墙[qiáng] 几[jǐ] 多[duō] 花[huā] 。
落[luò] 红[hóng] 成[chéng] 暮[mù] 霞[xiá] 。
闭[bì] 门[mén] 风[fēng] 又[yòu] 雨[yǔ] 。
只[zhī] 道[dào] 春[chūn] 归[guī] 去[qù] 。
媚[mèi] 脸[liǎn] 笑[xiào] 持[chí] 杯[bēi] 。
却[què] 惊[jīng] 春[chūn] 思[sī] 回[huí] 。