宁[níng] 国[guó] 寺[sì]
朝代:唐
[táng]
作者: 方干 [fāng gān]
深[shēn] 僻[pì] 孤[gū] 高[gāo] 无[wú] 四[sì] 邻[lín] ,
白[bái] 云[yún] 明[míng] 月[yuè] 自[zì] 相[xiāng] 亲[qīn] 。
海[hǎi] 中[zhōng] 日[rì] 出[chū] 山[shān] 先[xiān] 晓[xiǎo] ,
世[shì] 上[shàng] 寒[hán] 轻[qīng] 谷[gǔ] 未[wèi] 春[chūn] 。
窗[chuāng] 逼[bī] 野[yě] 溪[xī] 闻[wén] 唳[lì] 鹤[hè] ,
林[lín] 通[tōng] 村[cūn] 径[jìng] 见[jiàn] 樵[qiáo] 人[rén] 。
此[cǐ] 时[shí] 惟[wéi] 有[yǒu] 雷[léi] 居[jū] 士[shì] ,
不[bù] 厌[yàn] [[[] 篮[lán] ][]] 舆[yú] 去[qù] 住[zhù] 频[pín] 。