孟[mèng] 冬[dōng]
朝代:唐
[táng]
作者: 杜甫 [dù fǔ]
殊[shū] 俗[sú] 还[huán] 多[duō] 事[shì] ,
方[fāng] 冬[dōng] 变[biàn] 所[suǒ] 为[wèi] 。
破[pò] 甘[gān] 霜[shuāng] 落[luò] 爪[zhuǎ] ,
尝[cháng] 稻[dào] 雪[xuě] 飜[fān] 匙[chí] 。
巫[wū] 峡[xiá] 寒[hán] 都[dōu] 薄[báo] ,
乌[wū] 蛮[mán] 瘴[zhàng] 远[yuǎn] 随[suí] 。
终[zhōng] 然[rán] 减[jiǎn] 滩[tān] 濑[lài] ,
暂[zàn] 喜[xǐ] 息[xī] 蛟[jiāo] 螭[chī] 。