梅[méi] 花[huā] 和[hé] 黄[huáng] 觉[jué] 民[mín] 四[sì] 首[shǒu] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 王之道 [wáng zhī dào]
萧[xiāo] 然[rán] 清[qīng] 映[yìng] 水[shuǐ] 邉[biān] 枝[zhī] ,
似[sì] 向[xiàng] 温[wēn] 泉[quán] 见[jiàn] 玉[yù] 肌[jī] 。
被[bèi] 恼[nǎo] 诗[shī] 人[rén] 应[yìng] 不[bù] 彻[chè] ,
怪[guài] 来[lái] 言[yán] 语[yǔ] 总[zǒng] 成[chéng] 诗[shī] 。