满[mǎn] 江[jiāng] 红[hóng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 张元干 [zhāng yuán gān]
春[chūn] 水[shuǐ] 迷[mí] 天[tiān] ,
桃[táo] 花[huā] 浪[làng] 、几[jǐ] 番[fān] 风[fēng] 恶[è] 。
云[yún] 乍[zhà] 起[qǐ] 、远[yuǎn] 山[shān] 遮[zhē] 尽[jìn] ,
晚[wǎn] 风[fēng] 还[hái] 作[zuò] 。
绿[lǜ] 卷[juàn] 芳[fāng] 洲[zhōu] 生[shēng] 杜[dù] 若[ruò] 。
数[shù] 帆[fān] 带[dài] 雨[yǔ] 烟[yān] 中[zhōng] 落[luò] 。
傍[bàng] 向[xiàng] 来[lái] 、沙[shā] 觜[zī] 共[gòng] 停[tíng] 桡[ráo] ,
伤[shāng] 飘[piāo] 泊[bó] 。
寒[hán] 犹[yóu] 在[zài] ,
衾[qīn] 偏[piān] 薄[báo] 。
肠[cháng] 欲[yù] 断[duàn] ,
愁[chóu] 难[nán] 著[zhù] 。
倚[yǐ] 篷[péng] 窗[chuāng] 无[wú] 寐[mèi] ,
引[yǐn] 杯[bēi] 孤[gū] 酌[zhuó] 。
寒[hán] 食[shí] 清[qīng] 明[míng] 都[dōu] 过[guò] 却[què] 。
最[zuì] 怜[lián] 轻[qīng] 负[fù] 年[nián] 时[shí] 约[yuē] 。
想[xiǎng] 小[xiǎo] 楼[lóu] 、终[zhōng] 日[rì] 望[wàng] 归[guī] 舟[zhōu] ,
人[rén] 如[rú] 削[xiāo] 。