两[liǎng] 山[shān] 间[jiān]
朝代:宋
[sòng]
作者: 王安石 [wáng ān shí]
自[zì] 予[yǔ] 营[yíng] 北[běi] 渚[zhǔ] ,
数[shù] 至[zhì] 两[liǎng] 山[shān] 间[jiān] 。
临[lín] 路[lù] 爱[ài] 山[shān] 好[hǎo] ,
出[chū] 山[shān] 愁[chóu] 路[lù] 难[nán] 。
山[shān] 花[huā] 如[rú] 水[shuǐ] 浄[jìng] ,
山[shān] 鸟[niǎo] 与[yǔ] 云[yún] 闲[xián] 。
我[wǒ] 欲[yù] 抛[pāo] 山[shān] 去[qù] ,
山[shān] 仍[réng] 劝[quàn] 我[wǒ] 还[huán] 。
祗[zhī] 应[yìng] 身[shēn] 後[hòu] 冢[zhǒng] ,
亦[yì] 是[shì] 眼[yǎn] 中[zhōng] 山[shān] 。
且[qiě] 复[fù] 依[yī] 山[shān] 住[zhù] ,
归[guī] 鞍[ān] 未[wèi] 可[kě] 攀[pān] 。