偈[jì] 颂[sòng] 一[yī] 一[yī] 二[èr] 首[shǒu] 其[qí] 五[wǔ] 八[bā]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释清远 [shì qīng yuǎn]
龙[lóng] 门[mén] 若[ruò] 为[wèi] 作[zuò] 端[duān] 午[wǔ] ,
打[dǎ] 动[dòng] 衆[zhòng] 人[rén] 涂[tú] 毒[dú] 鼓[gǔ] 。
髑[dú] 髅[lóu] 破[pò] 後[hòu] 遣[qiǎn] 谁[shuí] 闻[wén] ,
鉴[jiàn] 觉[jué] 尽[jìn] 时[shí] 敢[gǎn] 言[yán] 普[pǔ] 。
是[shì] 谓[wèi] 南[nán] 山[shān] 鼈[biē] 鼻[bí] 蛇[shé] ,
好[hǎo] 个[gè] 大[dà] 雄[xióng] 白[bái] 额[é] 虎[hǔ] 。
可[kě] 怜[lián] 开[kāi] 眼[yǎn] 觅[mì] 眼[yǎn] 人[rén] ,
吓[xià] 日[rì] 光[guāng] 中[zhōng] 寻[xún] 入[rù] 路[lù] 。