偈[jì] 颂[sòng] 一[yī] 百[bǎi] 零[líng] 二[èr] 首[shǒu] 其[qí] 五[wǔ] 九[jiǔ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释绍昙 [shì shào tán]
野[yě] 客[kè] 吟[yín] 残[cán] ,
中[zhōng] 岩[yán] 月[yuè] 落[luò] 。
坐[zuò] 断[duàn] 白[bái] 云[yún] ,
死[sǐ] 不[bù] 再[zài] 活[huó] 。
只[zhī] 将[jiāng] 宗[zōng] 镜[jìng] 监[jiān] 惟[wéi] 心[xīn] ,
法[fǎ] 眼[yǎn] 重[chóng] 重[chóng] 添[tiān] 翳[yì] 膜[mó] 。
翳[yì] 无[wú] 药[yào] ,
光[guāng] 烁[shuò] 烁[shuò] 。
要[yào] 识[shí] 永[yǒng] 明[míng] 妙[miào] 旨[zhǐ] ,
更[gèng] 添[tiān] 香[xiāng] 着[zhe] 。